Bắc Tề thư (
chữ Hán giản thể: 北齐书;
phồn thể: 北斉書) là một
sách lịch sử theo
thể kỷ truyện trong 24 sách lịch sử
Trung Quốc (
Nhị thập tứ sử) do
Lý Bách Dược đời
Đường viết và biên soạn vào năm
Trinh Quán thứ 3 (năm
629), đến năm Trinh Quán thứ 10 (năm
636) thì hoàn thành.Tổng cộng có 50 quyển, bao gồm Bản kỷ 8 quyển, Liệt truyện 42 quyển, không có Chí, Biểu, sách ghi chép lịch sử hưng thịnh và suy vong của
Đông Ngụy và
Bắc Tề thời
Nam Bắc Triều.Cha Lý Bách Dược là
Lý Đức Lâm, có viết bộ sử với tên gọi Bắc Tề sử gồm 27 quyển, đến thời
Tùy viết được 38 thiên thì không may lâm bệnh qua đời, Lý Bách Dược căn cứ theo sách của cha và tham khảo thêm cuốn
Bắc Tề chí của
Vương Thiệu mà hoàn thành bộ chính sử Bắc Tề thư, sách không có phần truyện về các nước ở bên ngoài Trung Quốc.Số lượng văn bản trong sách của Lý Bách Dược hiện chỉ còn 18 quyển, các quyển 4, 13, 16-25, 41-45, 50 đến nay đều bị thất lạc, người đời sau lấy từ bộ
Bắc sử mà bổ sung thêm vào, tên gốc ban đầu của sách là Tề thư sau đến đời
Tống nhằm phân biệt bộ
Nam Tề thư của
Tiêu Tử Hiển nên đổi tên thành Bắc Tề thư.Theo
Lưu Tri Kỷ trong
Sử thông, thì ông cho rằng Bắc Tề thư có phần kém cỏi hơn Bắc Tề chí của Vương Thiệu và
Quan Đông phong tục truyện của
Tống Hiếu Vương, bộ chính sử này đa phần không được giới sử học đánh giá cao.